- Vào một ngày mưa tầm tã, em đã đến, trần truồng, phờ phạc với ánh mắt vô hồn đứng trước mặt tôi. Em không còn là cô bé Hương hồn nhiên, đáng yêu của ngày xưa nữa... Giờ đây, trước mắt tôi, em tơi tả, nhếch nhác, bẩn thỉu và đáng sợ vô cùng. Xót xa, đắng cay thay cho Hương khi tôi biết rằng em điên dại bởi cú sốc do lưới tình gây nên. Đau đớn khi nhận ra rằng mình bị chính cậu em chồng tương lai đưa vào tròng, vào vòng vây không thể nào giải thoát thì đã quá muộn màng. Sợ hãi, hoảng loạn, em đành chấp nhận chạy theo bóng hình hắn, chấp nhận tất cả những sai khiến của hắn, những ý muốn của hắn để hi vọng rằng em sẽ bình yên bước lên xe hoa, trở thành chị dâu của hắn theo những gì hắn đã vạch ra và hứa hẹn với em. Thế rồi, điều gì đến nó tự đến, không ai có thế ngăn cản, càng ngăn nó càng tràn, đây là quy luật mà tôi đúc rút được từ em. Còn tôi nghe đâu đó nói rằng, mọi vật đều có quy luật tự trị riêng của mình, nếu đi ngược với quy luật hay vượt ngưỡng nó thì ắt phải trả giá, và em là